Ai cũng mong muốn có một công việc ổn định và lâu dài,nhưng không phải ai cũng đạt được nhiều đó.Có bao giờ bạn chợt nhận ra công việc hiện tại không còn thuộc về mình nữa ?
Một công việc ổn định là giấc mơ của rất nhiều người, và không phải ai cũng sẵn sang từ bỏ để bước vào vòng xoáy tìm việc khổ cực nữa.Nhưng 3 trải nghiệm của những người bạn của freeC sau đây , câu chuyện của họ sẽ chia sẻ cho chúng ta biết những khoảng khắc nào mà họ cần tìm cho bản thân một công việc mới:
Câu chuyện thứ 1: “Tôi đã cố gắng hết sức”- Hoàng ( 29 tuổi )
Sau cuộc họp đầu tuần, rất nhiều nhân viên dọn dẹp bàn làm việc của mình , chào những người ở lại và bước ra khỏi công ty. Văn phòng vắng vẻ hơn thường thấy. Tôi nhận ra được hồi kết của chính số phận doanh nghiệp này, CEO trẻ tuổi ngồi thẫn thờ nhìn ra cửa sổ. Tôi chưa bao giờ thấy chị đăm chiêu đến như vậy.
Thật khó có thể rời đi một nơi đã gắn bó với mình trong 3 năm qua, tôi nhận ra bản thân mình làm việc không phải chỉ vì chính công ty này mà còn vì những đồng nghiệp cùng đồng cam cộng khổ. Sau khi hoàn thành thủ tục cho những người đồng nghiệp ra đi, tôi chúc cho họ tìm được công việc ưng ý .Bản thân cũng chúc cho mình may mắn tương tự, thất bại này sẽ là một bài học không chỉ cho chủ doanh nghiệp này mà còn là cho chính cả tôi trong con đường sự nghiệp sau này.
Câu chuyện thứ 2: “Khi bạn nhận ra rằng thời gian của bạn không đủ.” – Minh Ngọc (25 tuổi)
Sếp gửi email đầu tiên lúc mình ở nhà ngày Chủ nhật nhưng không thấy hồi âm nên anh ta gửi tiếp thêm một email và tiếp theo đó lại là một email nữa. Mình đã làm việc cho công ty một vài năm, dù thời gian làm việc trong hợp đồng rõ ràng nhưng lúc nào sau 8-9 giờ tối team mình mới được rời khỏi văn phòng. Thậm chí cả team còn phải chịu những deadline vô lý và thời gian làm ngoài giờ không được trả thêm lương. Nhưng kết quả nhận lại chỉ sự không hài lòng của Sếp và những lời la mắng.
Dù rất tiếc những người đồng nghiệp còn lại trong team nhưng mình quyết định chọn nghỉ việc để có cảm thấy thoải mái hơn.
Câu chuyện thứ 3: “Chỉ một việc nhỏ thôi cũng hiểu nhân cách của họ ra sao” – Ngọc Sang ( 20 tuổi)
Mình làm ở quán cà phê đó được 1 năm, chuyện cực thì cũng chẳng nói vì mình chịu cực quen rồi. Chuyện là một ngày , quán khá đông thì có một bạn nhân viên cùng ca với mình xỉu ngay tại quán, cả đám hoảng hốt đỡ bạn vào khu vực quầy bar. Bạn bartisa vội pha cho bạn một cốc nước chanh uống cho đỡ mệt thì bà chủ mắng “ Bộ chanh cho không à !?”, mình bực quá nên trả bà chủ 20 ngàn tiền chanh.
Tuần sau thì mình xin nghỉ do mình nghĩ nếu làm việc tại đó, chủ keo kiệt tới mức một quả chanh cũng không cho nổi thì mình làm ở quán đó làm chi nữa. Mình nghĩ công việc của mình cũng không quá khó tìm , chắc mình cũng sẽ tìm được công việc phù hợp hơn thôi.